-
1 conjunctive
conjunctive [kənˊdʒʌŋktɪv]1. a1) свя́зывающий;conjunctive tissue физиол. соедини́тельная ткань
2) грам.:conjunctive mood сослага́тельное наклоне́ние
;conjunctive adverb соедини́тельное наре́чие
;conjunctive pronoun соедини́тельное местоиме́ние
2. n = conjunctive mood -
2 conjunctive
-
3 conjunctive
-
4 conjunctive
conjunctive - сослагательное наклонение -
5 conjunctive
-
6 conjunctive
-
7 conjunctive
-
8 conjunctive
Un panorama unique de l'anglais et du français > conjunctive
-
9 conjunctive
kənˈdʒʌŋktɪv
1. прил.
1) связывающий, связующий, соединительный conjunctive waterway ≈ связующий водный путь conjunctive tissue ≈ соединительная ткань Syn: connective
2) объединенный, соединенный, общий His admission was received with considerable laughter. ≈ Его признание было встречено дружным смехом. Syn: conjunct, united, conjunct, conjoined
3) грам. соединительный, конъюнктивный conjunctive mood conjunctive adverb conjunctive pronoun
4) лог. условный Syn: conditional
2. сущ.
1) линг. а) союзное слово Syn: connective word б) конъюнктив, сослагательное наклонение Syn: conjunctive mood
2) лог. условное высказывание;
силлогизм Syn: a conjunctive proposition, syllogism (грамматика) союэ (грамматика) сослагательное наклонение связывающий, соединительный - * tissue (анатомия) соединительная ткань( грамматика) соединительный - * pronoun соединительное местоимение сослагательный - * mood сослагательное наклонение conjunctive n =conjunctive mood ~ грам.: conjunctive mood сослагательное наклонение;
conjunctive adverb соединительное наречие;
conjunctive pronoun соединительное местоимение ~ связывающий;
conjunctive tissue физиол. соединительная ткань ~ грам.: conjunctive mood сослагательное наклонение;
conjunctive adverb соединительное наречие;
conjunctive pronoun соединительное местоимение conjunctive n =conjunctive mood ~ грам.: conjunctive mood сослагательное наклонение;
conjunctive adverb соединительное наречие;
conjunctive pronoun соединительное местоимение ~ грам.: conjunctive mood сослагательное наклонение;
conjunctive adverb соединительное наречие;
conjunctive pronoun соединительное местоимение ~ связывающий;
conjunctive tissue физиол. соединительная тканьБольшой англо-русский и русско-английский словарь > conjunctive
-
10 conjunctive
[kənˈdʒʌŋktɪv]conjunctive n =conjunctive mood conjunctive грам.: conjunctive mood сослагательное наклонение; conjunctive adverb соединительное наречие; conjunctive pronoun соединительное местоимение conjunctive связывающий; conjunctive tissue физиол. соединительная ткань conjunctive грам.: conjunctive mood сослагательное наклонение; conjunctive adverb соединительное наречие; conjunctive pronoun соединительное местоимение conjunctive n =conjunctive mood conjunctive грам.: conjunctive mood сослагательное наклонение; conjunctive adverb соединительное наречие; conjunctive pronoun соединительное местоимение conjunctive грам.: conjunctive mood сослагательное наклонение; conjunctive adverb соединительное наречие; conjunctive pronoun соединительное местоимение conjunctive связывающий; conjunctive tissue физиол. соединительная ткань -
11 conjunctive
1. n грам.1) сполучник2) умовний спосіб2. adj1) зв'язуючий, з'єднувальний, сполучнийconjunctive tissue — анат. сполучна тканина
2) грам.:* * *I n; грам.1) сполучникII a1) єднальний, сполучнийconjunctive tissue — aнaт. сполучна тканина
2) гpaм. сполучний; умовний -
12 conjunctive
[kən'ʤʌŋktɪv] 1. прил.1) связывающий, связующий, соединительныйconjunctive tissue — физиол. соединительная ткань
Syn:connective 1.2) лингв. соединительный- conjunctive pronoun3) лингв. сослагательный4) лог. условныйSyn:conditional 1.2. сущ.1) лингв. союзное словоSyn:2) лингв.; = conjunctive mood конъюнктив, сослагательное наклонение3) лог. условное высказывание; силлогизмSyn: -
13 conjunctive
{kən'dʒʌŋktiv}
1. съединителен
CONJUNCTIVE tissue съединителна тъкан
2. грам. който служи като съюз, съюзен* * *{kъn'j^nktiv} а 1. съединителен; conjunctive tissue съединителна* * *съединителен; съюзен;* * *1. conjunctive tissue съединителна тъкан 2. грам. който служи като съюз, съюзен 3. съединителен* * *conjunctive[kən´dʒʌʃktiv] adj 1. съединителен; \conjunctive tissue съединителна тъкан; 2. ез. който служи като съюз, съюзен. -
14 conjunctive
1. adjective1) связывающий; conjunctive tissue physiol. соединительная ткань2) gram. conjunctive mood сослагательное наклонение; conjunctive adverb соединительное наречие; conjunctive pronoun соединительное местоимение2. noun= conjunctive mood* * *1 (a) связывающий; соединительный; сослагательный2 (n) сослагательное наклонение; союз* * *связывающий, связующий, соединительный* * *[con'junc·tive || -tɪv] n. сослагательное наклонение adj. связывающий, присоединительный, союзный* * *1. прил. 1) связывающий 2) объединенный 2. сущ. 1) лингв. а) союзное слово б) конъюнктив, сослагательное наклонение 2) логика условное высказывание -
15 conjunctive
-
16 conjunctive
[kən'dZʌŋktIv]adj (GRAM, ANAT)Binde-* * *conjunctive [kənˈdʒʌŋktıv]A adj1. (eng) verbunden2. verbindend, Verbindungs…:3. LING US konjunktivisch:conjunctive mood → B4. MATH konjunktivB s LING US Konjunktiv m* * *adj.verbindend adj. -
17 conjunctive
1. [kənʹdʒʌŋktıv] n грам.1) союз2) сослагательное наклонение2. [kənʹdʒʌŋktıv] a1. связывающий, соединительныйconjunctive tissue - анат. соединительная ткань
2. грам.1) соединительный2) сослагательный -
18 conjunctive
[kən'ʤʌŋktɪv] 1. adj1) зв'я́зувальний, з'є́днувальний; сполу́чний2) грам.conjunctive mood — умо́вний спо́сіб
2. n; = conjunctive moodconjunctive adverb — сполу́чний прислі́вник
умо́вний спо́сіб -
19 conjunctive
1. n грам. союз2. n грам. сослагательное наклонение3. a связывающий, соединительный4. a грам. соединительный5. a грам. сослагательный -
20 conjunctive
I n; грам.1) сполучникII a1) єднальний, сполучнийconjunctive tissue — aнaт. сполучна тканина
2) гpaм. сполучний; умовний
См. также в других словарях:
conjunctive — [kən juŋk′tiv] adj. [ME conjunctif < L conjunctivus, connective (in LL, subjunc. mood) < conjunctus: see CONJOINT] 1. serving to join together; connective 2. united; combined; joint 3. Gram. a) used as a conjunction [the conjunctive adverb… … English World dictionary
Conjunctive — Con*junc tive, a. [L. conjunctivus.] 1. Serving to unite; connecting together. [1913 Webster] 2. Closely united. [Obs.] Shak. [1913 Webster] {Conjunctive mood} (Gram.), the mood which follows a conjunction or expresses contingency; the… … The Collaborative International Dictionary of English
conjunctive — index composite, concomitant, concurrent (at the same time), conjoint, correlative Burton s Legal Thesaurus. William C. Burton … Law dictionary
conjunctive — late 15c., from L. conjunctivus serving to connect, from conjunctus, pp. of conjungere (see CONJOIN (Cf. conjoin)). Grammatical sense is from 1660s … Etymology dictionary
conjunctive — conjunctively, adv. /keuhn jungk tiv/, adj. 1. serving to connect; connective: conjunctive tissue. 2. conjoined; joint: a conjunctive action. 3. Gram. a. (of a mode) subjunctive. b. (of a pronoun) conjunct. c. of the nature of a conjunction. d.… … Universalium
conjunctive — also con.junct noun (C) technical a word that joins phrases together conjunctive also conjunct adjective: a conjunctive adverb … Longman dictionary of contemporary English
conjunctive — con•junc•tive [[t]kənˈdʒʌŋk tɪv[/t]] adj. 1) serving to connect; connective: conjunctive tissue[/ex] 2) conjoined; joint 3) gram. a) pertaining to, being, or functioning like a conjunction b) gram. (of an adverb) serving to connect two clauses or … From formal English to slang
conjunctive — adjective Date: 1581 1. connective 2. conjunct, conjoined 3. being or functioning like a conjunction 4. copulative 1a • conjunctive noun • conjunctively adverb … New Collegiate Dictionary
conjunctive — con junc·tive || tɪv n. word used to link together words or phrases (i.e. and or but) adj. connective; of or pertaining to a conjunctive (word used to link together words or phrases) … English contemporary dictionary
conjunctive — /kənˈdʒʌŋktɪv/ (say kuhn jungktiv) adjective 1. connective. 2. conjoined; joint. 3. Grammar a. (of a pronoun) conjunct. b. of the nature of a conjunction. –noun 4. Grammar a conjunctive word; a conjunction. –conjunctively …
conjunctive — Connecting in a manner denoting union. A grammatical term for particles which serve for joining or connecting together. Thus, the word and is called a conjunctive, and or a disjunctive, conjunction … Black's law dictionary