-
1 भण्
bhaṇcl. 1. P. Dhātup. XIII, 4 ;
bhaṇati
(pf. babhāṇa, 2. sg. babhaṇitha Pāṇ. 6-4, 121 Sch. ;
aor. abhāṇīt Bhaṭṭ. ;
fut. bhaṇishyati, - ṇitā Gr.;
ind. p. bhaṇitvā Pañcat. ;
inf. bhaṇitum Gr.:
Pass. bhaṇyate BhP. ;
aor. abhāṇi Bhaṭṭ.), to speak, say to (acc. with orᅠ without prati) Var. Daṡ. Pañcat. ;
to call, name (two acc.) Vet.:
Caus. bhāṇayati;
aor. abībhaṇat, orᅠ ababhāṇat Siddh. Vop. (Prob. a later form of bhan.)
Перевод: со всех языков на все языки
со всех языков на все языки- Со всех языков на:
- Все языки
- Со всех языков на:
- Английский