-
1 diffract
/di'frækʃn/ * ngoại động từ - (vật lý) làm nhiễu xạ -
2 brechen
(brach,gebrochen) - {to brake} đập, hãm lại, phanh lại, hãm phanh - {to break (broke,broken) làm gãy, bẻ gãy, làm đứt, làm vỡ, đập vỡ, cắt, ngắt, làm gián đoạn, ngừng phá, xua tan, làm tan tác, phạm, phạm vi, xâm phạm, truyền đạt, báo, làm suy sụp, làm nhụt, làm mất hết - ngăn đỡ, làm yếu đi, làm nhẹ đi, làm cho thuần thục, tập luyện, đập tan, đàn áp, trấn áp, sửa chữa, mở, mở tung ra, cạy tung ra, gãy, đứt, vỡ, chạy tán loạn, tan tác, ló ra, hé ra, hiện ra, thoát khỏi - sổ ra,) buông ra, suy nhược, yếu đi, suy sụp, sa sút, phá sản, thay đổi, vỡ tiếng, nức nở, nghẹn ngào, đột nhiên làm, phá lên, cắt đứt quan hệ, tuyệt giao, phá mà vào, phá mà ra, xông vào nhà - phá cửa vào nhà, bẻ khoá vào nhà - {to burst (burst,burst) nổ, nổ tung, vỡ tung ra, nhú, nở, đầy ních, tràn đầy, nóng lòng háo hức, làm nổ tung ra, làm bật tung ra, làm rách tung ra, làm vỡ tung ra, xông, xộc, vọt, đột nhiên xuất hiện - {to crack} quất đét đét, búng kêu tanh tách, bẻ kêu răng rắc, làm nứt, làm rạn, kẹp vỡ, kêu răng rắc, kêu đen đét, nổ giòn, nứt nẻ, rạn nứt, gãy &), nói chuyện vui, nói chuyện phiếm - {to fracture} bẻ gây, làm gây, làm đứt đoạn, rạn, nứt - {to rupture} đoạn tuyệt, cắt đứt, làm rách, làm thủng, làm thoát vị, bị cắt đứt, bị gián đoạn, rách, thủng, thoát vị - {to split (split,split) ghẻ, bửa, tách, chia ra từng phần, chia rẽ về một vấn đề, làm chia rẽ, gây bè phái, nẻ, chia rẽ, phân hoá, không nhất trí, chia nhau - {to strike (struck,struck) đánh, điểm, đúc, giật, dò đúng, đào đúng, tấn công, đập vào, làm cho phải chú ý, gây ấn tượng, thình lình làm cho, gây thình lình, đâm vào, đưa vào, đi vào, tới, đến - gạt, xoá, bỏ, gạch đi, hạ, bãi, đình, tính lấy, làm thăng bằng, lấy, dỡ và thu dọn, tắt, dỡ, nhằm đánh, gõ, bật cháy, chiếu sáng, đớp mồi, cắn câu, đâm rễ, thấm qua, đi về phía, hướng về, hạ cờ, hạ cờ đầu hàng - đầu hàng, bãi công, đình công - {to vomit} nôn, mửa, phun ra, tuôn ra &) = brechen (brach,gebrochen) (Wort) {to renege}+ = brechen (brach,gebrochen) (Licht) {to diffract}+ = brechen (brach,gebrochen) (Gesetz) {to infringe; to violate}+ = brechen (brach,gebrochen) (Wellen) {to refract}+ = brechen (brach,gebrochen) (Bergbau) {to win (won,won)+ = sich brechen (Wellen) {to comb}+ -
3 beugen
- {to bend (bent,bent) cúi xuống, cong xuống, uốn cong, làm cong, rẽ, hướng, hướng về, dồn về, khuất phục, bắt phải theo - {to bow} kéo vĩ, cúi, khòm, khom, quỳ, cúi đầu, cúi chào, cúi mình, khòm lưng quỳ gối, nhượng bộ, đầu hàng, chịu khuất phục, luồn cúi - {to diffract} làm nhiễu xạ - {to flex} cong lại, gập lại - {to hook} móc vào, treo vào, mắc vào, gài bằng móc, câu, móc túi, ăn cắp, xoáy, đấm móc, đánh nhẹ sang trái, hất móc về đằng sau, cong lại thành hình móc, bị móc vào, bị mắc vào, bíu lấy - {to incline} khiến cho sãn sàng, khiến cho có ý thiên về, khiến cho có khuynh hướng, khiến cho có chiều hướng, có ý sãn sàng, có ý thích, có ý thiên về, có khuynh hướng, có chiều hướng - nghiêng đi, xiên đi, nghiêng mình - {to inflect} bẻ cong vào trong, chuyển điệu, biến cách - {to lean (leant,leant) dựa, tựa, chống, ngả người, ỷ vào, dựa vào, dựa vào sự yểm hộ bên sườn của, nghiêng về, thiên về - {to stoop} cúi rạp xuống, hạ mình, sà xuống, nghiêng = beugen (Recht) {to warp}+ = beugen (Grammatik) {to decline}+ = sich beugen {to knuckle down; to stoop}+ = sich beugen [vor] {to defer [to]}+ = sich beugen [jemandem] {to yield [to someone]}+ = sich beugen über {to hang over}+
См. также в других словарях:
Diffract — Dif*fract , v. t. [imp. & p. p. {Diffracted}; p. pr. & vb. n. {Diffracting}.] [L. diffractus, p. p. of diffringere to break in pieces; dif = dis + frangere to break. See {Fracture}.] To break or separate into parts; to deflect, or decompose by… … The Collaborative International Dictionary of English
diffract — 1803, perhaps a back formation from DIFFRACTION (Cf. diffraction). Related: Diffracted; diffracting … Etymology dictionary
diffract — [di frakt′] vt. [< L diffractus, pp. of diffringere, to break in pieces < dis , apart + frangere, BREAK] to subject to diffraction … English World dictionary
diffract — [dɪ frakt] verb Physics cause to undergo diffraction. Derivatives diffractive adjective diffractively adverb Origin C19: from L. diffract , diffringere break in pieces … English new terms dictionary
diffract — diffraction ► NOUN Physics ▪ the process by which a beam of light or other system of waves is spread out as a result of passing through a narrow aperture or across an edge. DERIVATIVES diffract verb diffractive adjective. ORIGIN Latin, from… … English terms dictionary
diffract — v.tr. Physics (of the edge of an opaque body, a narrow slit, etc.) break up (a beam of light) into a series of dark or light bands or coloured spectra, or (a beam of radiation or particles) into a series of alternately high and low intensities.… … Useful english dictionary
diffract — transitive verb Etymology: back formation from diffraction Date: 1803 to cause to undergo diffraction … New Collegiate Dictionary
diffract — /di frakt /, v.t. to break up or bend by diffraction. [1795 1805; back formation from DIFFRACTION] * * * … Universalium
diffract — verb a) To cause diffraction b) To undergo diffraction … Wiktionary
diffract — dif·fract dif rakt vt to cause to undergo diffraction … Medical dictionary
diffract — dif|fract [dıˈfrækt] v [T] technical to bend light or sound waves as they pass around something or through a hole →↑refract >diffraction [dıˈfrækʃən] n [U] … Dictionary of contemporary English